Thứ Ba, 24 tháng 6, 2014
Viên đá lạ lùng “bỏ bùa” ông lão kỷ lục gia
Viên đá kỳ diệu 'bỏ bùa' ông lão kỷ lục gia Từ một người bán bong bóng hè phố, đến một nghệ nhân, một kỷ lục gia, hành trình ấy với ông Võ Văn Hải (SN 1955, ngụ tổ 9, khối 6, phường Ea Tam, TP. Buôn Ma Thuột, Đắk Lắk) có dấu ấn từ khi ông gặp một viên đá khôn cùng lạ thường. Người đàn ông “săn” kỷ lục Để ông nán lại chuyện trò không phải dễ. Tuy nhiên khi gặp được người quan hoài đến tác phẩm của mình, ông lại sẵn sàng dành thời gian để nói về chúng. Ông tuềnh toàng hơn những gì mà người ta vẫn hình dung về một kỷ lục gia. Chiếc áo sơ mi nhàu nhĩ bỏ buông, đôi dép cũ. Ông nói rằng sự giản dị ấy là bởi trong ông kí vãng bán bong bóng dạo vẫn luôn ngự trị. Nhớ lại những ngày gian khó lăn lộn kiếm sống để nuôi những thị hiếu khác người của mình, ông kể quê ông ở Gò Công (tỉnh Tiền Giang). Năm 1979 ông tham gia thanh niên xung phong. Trở về năm 1983, ông làm thuê nhân ngành thủy sản tỉnh Tiền Giang và lập gia đình. Tuy nhiên ông luôn ước ao được đặt chân lên mọi miền của sơn hà Việt Nam. Mơ ước ấy khiến không có điều gì bó buộc giữ chân ông được. Năm 1986, ông cùng vợ con về Buôn Mê Thuột lập nghiệp, từng làm rất nhiều nghề: Khởi điểm là một anh bán bong bóng dạo để vẽ trên bóng những gì mình thích. Sau đó ông chuyển sang bán cháo dạo, làm xe ôm, bán rau, bán kem vỉa hè… Giờ ngẫm lại ông luôn cảm ơn quãng thời kì đau khổ ấy, vì nhờ đó mà ông đi được nhiều nơi, nắm bắt và ghi lại những gì mình gặp để có những tư liệu có ích sau này. Cũng theo ông Hải, chính quá trình xiêu dạt ấy đã nuôi dưỡng thú sưu tầm của ông. Ông gom góp và không hề bỏ qua bất kỳ thứ gì mình cho là đặc biệt. Nhất là với những viên đá, ông luôn nhìn ra “hồn” của chúng. “ Thực ra tôi tạo cho mình một thú chơi “ngông” mà chỉ riêng mình có đối với những vật vô tri vô giác. Mục đích chính chỉ là để cho ý thức thoải mái, giảm thiểu những suy tư phiền muộn vì cơm áo gạo tiền. Tôi chơi để chơi thôi chứ không bao giờ nghĩ chơi để lập kỷ lục ”, ông Hải nhớ lại. Nhưng cơ duyên đến, những thành công liên tục “gõ cửa”. Kể về lần trước tiên đoạt giải đầy bất ngờ, ông Hải san sớt, năm 1997 bắt gặp khúc gỗ có hình thù kỳ dị vứt bên vệ đường nên mang về bổ sung vào bộ sưu tập của mình. Đánh liều, năm đó ông đem khúc gỗ đó biến thành tác phẩm dự thi bộ môn gỗ thiên nhiên trong “Hội hoa xuân” tổ chức http://vietnampcs.Com/dich-vu/dich-vu-diet-muoi-con-trung-hai/ tại TP. HCM. Bất thần, tác phẩm đã vinh diệu đạt huy chương vàng. “ Thực ra đó chỉ là một khúc gỗ bổ ra không được mà đun chẳng xong, bị người ta vứt đi vì nghĩ rằng nó vô ích. Vậy nhưng tôi nhìn thấy ý nghĩa biểu tượng trong nó và đem đi dự thi với cái tên “Trở về nguồn gốc”. Bằng cách diễn giải thuyết phục, tôi đã chinh phục được ban giám khảo. Đến nay tác phẩm ấy vẫn còn nguyên ý nghĩa. Nhờ giải thưởng này mà mọi người biết đến, mời tôi tham gia nhiều cuộc thi khác, còn gia đình bắt đầu ủng hộ ham mê của tôi” , ông Hải tâm can. Khi phong trào chơi đá nghệ thuật bắt đầu rộ lên, ông bắt đầu chuyển hướng tập hợp sưu tầm đá. Ông cười hớn hở: “ Tôi có nguyên một bộ huy chương mà bao người thèm khát”. Đó là trong lần dự thi “Hội vui xuân Huế 2005” , ông mang hết những nguyên tác phẩm tâm đầu ý hợp nhất của mình đi thi. Tất tật các huy chương: vàng, bạc, đồng ông đều ẵm về. Khước từ thẳng cánh trước lời đề nghị bán bộ tác phẩm với giá cao, ông Hải tự nguyện tặng lại cho UBND TP. Huế trưng bày cho công chúng thưởng ngoạn. Khác với mọi người là cách chơi đá của ông Hải. Những viên đá “biến hóa” qua tay ông cùng lời thuyết minh, không còn là những viên đá khô cứng, vô tri vô giác mà tuồng như mềm mại hơn. Công bằng mà nói, tài thuyết phục của ông cũng khá. “ Ở mỗi viên đá, tôi đều đề thơ lên. Người thưởng thức ban sơ chưa thể thấu hiểu nội dung tác phẩm nhưng qua những vần thơ sát thực thì họ bắt đầu nắm bắt được “hồn của đá ”. Đã có người khách Việt kiều xem tác phẩm của tôi mà bật khóc. Tôi nghĩ rằng bản thân đã được trời phú cho khiếu nghệ thuật bẩm sinh. Đó là lợi thế mỗi lần dự thi”, ông mủm mỉm. Ông cũng chính là một trong những người thành lập hội chơi đá nghệ thuật trước nhất ở Đắk Lắk. Viên đá “bỏ bùa” Năm 2011, thêm một danh hiệu kỷ lục đến với ông ngoài sức hình dong. Cơ duyên để có được thành công ấy đã xuất hiện từ năm 2003 và âm ỉ theo ông. Ông nhớ lại, năm đó có một người hàng xóm đào giếng vớ được một viên đá nặng gần 2 ký có màu sắc và hình thù kỳ dị. Người này rao bán khắp nơi chẳng ai mua. Đoán ông Hải sẽ rất hứng nên anh ta mang đến tận nhà. Như duyên số, lần trước hết bắt gặp, ông đã bị viên đá hút hồn. Ông vật nài vợ bỏ ra 5 chỉ vàng tom góp được để mua lại viên đá. Tối ngày ông mê mẩn nghiên cứu đến quên ăn, quên ngủ, quên luôn vợ con, quên chuyện đi làm kiếm cơm. Rồi ban ngày cũng phải đi làm, tối về ông lại mê mẩn bên “bảo vật”. Ông luôn cảm thấy viên đá có gì đó tiềm ẩn mà chưa khám phá ra. Một lần dùng kính lúp để soi chơi, ông há hốc miệng bất thần: “ Khi soi kính lúp vào viên đá, tôi như nhìn thấy cả một thế giới hình ảnh sinh động, kỳ bí. Ắt đều không rõ ràng và khó để diễn đạt được”. Ông chụp hình phiên đá rồi phóng lớn lên. Hết sức ngạc nhiên khi hiện ra là những hình ảnh lạ lùng, đầy màu sắc họa tiết hoa văn. Bằng tư duy làm nghệ thuật của mình, ông Hải nhận ra chúng thật sự có hồn của non nước, con người Việt Nam và cả những sự kiện nức tiếng trong và ngoài nước như: Sự kiện thắng lợi Bạch Đằng, nàng Tô Thị hóa hòn vọng phu… Sau nhiều ngày mê mải, ông đã cho ra tổng cộng 243 bức ảnh từ viên đá. Trong đầu ông lóe lên một ý định rằng sẽ tụ họp những bức hình này thành một cuốn sách “có một không hai”. Và rồi suốt mấy năm, bằng tư duy và kinh nghiệm từ các chuyến đi của mình, ông đã mải mê tìm ra những hình tương đồng trong thực tại để đối chiếu với những bức hình chụp ra từ viên đá. Rút cục ông đã cho ra đời một cuốn sách khôn xiết kỳ công. Cuốn sách dày 168 trang, nặng 81kg (khổ 61x84cm), bìa được ghép lại từ nhiều nu cây cà phê và sách in trên giấy dó Đông Hồ. Ngoài nội dung nghiên cứu nghệ thuật chơi đá cảnh bằng nghệ thuật vi ảnh, sách còn có hàng trăm bức họa được chụp và phóng lớn hàng nghìn lần bằng nghệ thuật vi ảnh từ các góc độ khác nhau của viên đá. Ông Hải kiêu hãnh khi mình là người trước tiên thành công chơi đá nghệ http://vietnampcs.Com/diet-kien/ thuật dựa trên nguyên lý “Ngoạn thạch vi ảnh”. Ông giải thích, “ngoạn thạch vi ảnh” là nghệ thuật chơi đá ở góc độ siêu nhỏ, cường điệu vài trăm lần, để bộc lộ cái tiềm ẩn thật sự của thiên nhiên. Với tác phẩm này, tại lễ hội cà phê Buôn Ma Thuột lần thứ 3 được tổ chức tại Bảo tàng tỉnh Đắk Lắk, Trung tâm sách kỷ lục Việt Nam đã trao 2 kỷ lục (cuốn sách duy nhất có bìa bằng nu cây cà phê; và cuốn sách có giấy phép xuất bản ít nhất). Ông cho rằng “viên đá kỳ diệu” ấy nay được trả đến tiền tỉ nhưng ông không bán. Cũng bởi vậy mà một thời gian ông bị người ta nói là “gã khùng chê tiền trên cao nguyên đất đỏ”. Bởi với số tiền đó, ông hoàn toàn có thể cùng vợ con đổi đời. Ông khảng khái: “ ái tình của tôi dành cho đá là vong mạng, bạc vàng không thể mua được” . Bán nhà lấy vốn đi 63 tỉnh lấy mẫu đất ghép bản đồ Việt Nam Ông Hải san sớt rằng từng đi nhiều nơi và tham quan 63 tỉnh, thành cả nước. Cách đây hơn 3 năm, xuất hành từ nghĩ suy cần phải làm gì đó truyền bá đất nước, tri ân những người có công, trong đầu lóe lên một ý tưởng khác người. “ Tôi quyết định lập kế hoạch đi lấy mẫu đất tại các khu nghĩa trang liệt sĩ của 63 tỉnh thành trong cả nước rồi ghép thành bản đồ cao 5,4m và rộng 3,6m. Tôi tâm niệm rằng người mất sẽ về với đất, bởi vậy những mẫu đất này sẽ rất linh thiêng. Đến mỗi nơi tôi đều chụp ảnh lại ghi dấu và lấy xác nhận của chính quyền địa phương” , ông Hải chia sẻ. Nhớ lại những tháng ngày gieo neo đi khắp giang san thực hiện ý tưởng, ông Hải san sớt bắt đầu khởi hành vào ngày 1/1/2011. Địa danh trước tiên ông lấy mẫu đất là Đắk Lắk. Sau đó lịch trình của ông là đi về phía Đông Nam Bộ, dọc miền Trung, rồi ra miền Bắc, “một mình một ngựa” cùng chiếc xe máy cà tàng. Có những lúc túi không có lấy một đồng, nhìn vợ con khó nhọc mà mê say chưa thỏa, ông Hải cũng áy náy. Nhưng vì nhiệt huyết với nghệ thuật, ông thuyết phục vợ bán căn nhà trên phố để lấy kinh phí. Số tiền 350 triệu bán nhà, ông dành đến 200 triệu để thực hiện những chuyến đi xa dài ngày, còn lại ông mua căn nhà trợ thời cho vợ con sống. “ Tuy nhiên để “lấy ngắn nuôi dài”, khi đi các tỉnh tôi cũng làm thêm những sản phẩm mĩ nghệ để bán dọc đường. Có những lúc ốm đau ngẫm thấy mà nản.Nhưng rồi nhìn lại quá trình bỏ công sức ra không thể để phí hoài như vậy nên tôi quyết tâm cao hơn. Nếu dừng lại tôi sẽ thấy áy náy với chính mình và những nơi tôi đã đi qua, với cả những mẫu đất đã cất công đem về” , ông Hải nói. Khó khăn nhất là đường ra đảo Trường Sa. Đang lúc lo âu tác phẩm sẽ khó hoàn hảo nếu thiếu một địa danh thì có một người bạn vì hâm mộ ý tưởng này mà gửi tặng cho ông một con ốc từ đảo Trường Sa. Như vậy ông cũng cảm thấy bớt đi phần áy náy. Đến nay ông đã căn bản hoàn thành việc lấy mẫu đất. Ông dự tính hoàn thiện tác phẩm vào đợt kỷ niệm ngày thương binh liệt sĩ 27/7. Sau khi ban bố tác phẩm ông sẽ đưa về Đền Hùng như là sự trở về nguồn cội. Người nhà của ông cho biết, cũng vì quá ham và nhiệt huyết với nghệ thuật mà cách đây hai năm ông đã bị tai nạn phải khâu hàng chục mũi trên đầu. Mọi thứ có giá trị trong gia đình đều đội nón ra đi để đổi lấy sinh mạng ông. Thế nhưng thoát chết trở về ông vẫn không nguôi từ bỏ những ham đã ngấm vào máu thịt. Mặc cho gia đình cản ngăn vì lo cho sức khỏe, mặc căn bệnh hoại tử ruột già, ông vẫn quyết thực hiện cho kỳ được những kế hoạch của mình. BOX: Ngoài những kỷ lục trên, ông Hải còn sở hữu kỷ lục khác là cuốn sách gỗ độc bản về tiểu truyện Trương Định. Nội dung sách biểu thị bằng 3 ngôn ngữ Việt - Anh - Pháp, được viết bằng bút điện trên nền gỗ sao và gỗ hương được gia công kỹ lưỡng. Ông Hải đã tặng cuốn sách gỗ này như một lễ vật cho đền thờ Trương Định ở Gò Công (Tiền Giang). Ông cũng sở hữu bộ tem gỗ mang dáng dấp của 54 dân tộc Việt Nam được vẽ bằng bút điện. Ông Hải thường ghi chép lại tận tường các chuyến đi của mình để làm tư liệu. Áp dụng vốn văn học trời phú và hơn 20 năm tích góp những trải nghiệm, khám phá, năm 2012 ông cho ra đời cuốn “Việt Nam quê hương tôi”, giới thiệu về các địa danh của Việt Nam, con người và bản sắc dân tộc. San sẻ về dự kiến về cuốn sách đang ấp ôm, ông Hải cho biết, hiện ông đang trong quá trình sáng tác thơ lục bát giới thiệu các địa danh nức danh trên sơn hà ta và sẽ đặt cho nó cái tên là “Hồn quê Việt Nam”. “ Tôi ao ước ngoài những tác phẩm trên, tôi sẽ viết xong cuốn hồi ký về thế cuộc gắn bó với nghệ thuật của mình trước khi bị bệnh tật đánh gục. Tôi sẽ đặt cho nó cái tên là “Niềm tin trong nước mắt”” , ông Hải tâm can. Chưa hết sửng sốt, chính ông Hải cũng đã thiết kế thành công 46 mẫu với trên 500 sản phẩm gỗ cà phê, trong đó đã hoàn tất 28 mẫu với 300 sản phẩm trưng bày. Bộ sưu tập tiền và tem cổ với số lượng không đếm nổi cũng là một góc “gia tài” khác của ông lão “kỳ dị” này.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.