Top Google Việt Nam : Làm Biển Quảng Cáo, Mua Bán Ô Tô Cũ, Phong Thủy, Gitizen.info, Blog Thủ Thuật SEO

Thứ Ba, 24 tháng 6, 2014

Vải thiều đỏ đường, dân cày đỏ mắt

Những xe vải cao quá đầu xếp hàng dài trước sạp hàng thu mua Được mùa vải “đắng” Từ sáng sớm đến trưa, đường quốc lộ 31 chạy qua huyện Lục Ngạn (Bắc Giang) luôn trong tình trạng ùn tắc. Người dân tíu tít chở những xe vải đỏ tươi đến các điểm thu mua chính như: ngã ba Kép, thị trấn Chũ, trung tâm xã Quý Sơn, Phượng Sơn…Ai cũng mong đến thật nhanh để bán được giá. Những xe vải cao quá đầu xếp hàng dài trước sạp hàng thu mua Anh Giáp Văn Thụy (42 tuổi, xã Trường Giang, Lục Ngạn) chở xe vải 1,5 tạ chạy hơn 10km ra thị trấn Chũ đổ hàng. Nhà anh trồng hơn 300 gốc vải, đến vụ thu hoạch vải chín nhanh không kịp hái. Để chạy đua với thời kì, quờ nhân công của gia đình huy động, anh thuê thêm 4 người hái vải. Anh Thụy cùng con trai phải liên tục chở vải từ sáng sớm đến tối mò mò. Giá vải xuống thấp khiến dân cày lo lắng “Tôi lo nhất ngày nào vải tắc đỏ khắp đường, vì hôm đó chắc chắn vải sẽ bị thương nhân ép giá. Có lúc vải loại 1 ngon nhất, quả to, chín đều giá chỉ 9.000đ/kg, vải xấu hàng chợ xuống còn 5.000đ/kg”. Ậm ạch chở xe vải cao quá đầu, ông Diệp Văn Kim (52 tuổi, xã Nam Dương, Lục Ngạn) đi qua hơn chục sạp hàng thu mua ở thị trấn Chũ. Nhà buôn đua nhau vẫy, ông cầm vé ghi giá, lắc đầu rồi tiếp tục đi. Nhà buôn không kỳ kèo giá mà quay ngoắt sang vẫy xe khác. Ông Kim dừng lại ở một sạp hàng của doanh gia Trung Quốc, họ trả giá 11.000đ/kg vải, tần ngần một hồi ông quyết định bán. Ngắt một quả vải đỏ mọng từ sọt, ông Kim đưa lên thanh minh: “Vải của tôi là vải loại 1, chín căng, vỏ mỏng thế này kia mà. Năm ngoái, vải loại này có trả tôi 20.000đ/kg chưa chắc tôi đã bán. Với giá này trừ tiền nhân lực thuê 5 Diệt mối người hái, còn tiền phân bón, thuốc trừ sâu thì coi như thường có lãi”. Ông Diệp Văn Kim chở xe vải qua hơn chục sạp hàng mong bán được giá cao hơn Cân hàng xong xuôi, sọt vải của ông Kim bị thương buôn trừ bì và cuống lá đến 8kg, hai cửu vạn khiêng sọt xuống còn bắt ông trả 20.000đ tiền công. Mỗi điểm thu mua như thế ước tính vài trăm tấn/ ngày, một mã cân chỉ cần bớt vài kg họ đã lời được cả tấn vải. Mùa vải chín kéo dài từ 20-25 ngày, những cây vải chín không kịp thu hoạch, quả sẻ rụng cuống, nứt vỏ, bị nấm mốc nan nhanh sang chùm quả và cả cây. Người trồng muốn giữ hàng đợi giá cũng không được, nên chi họ luôn phải bán vội. Còn nhà buôn thì mặc sức ép Diet moi giá. Vải được mùa nhưng người trồng không vui vì giá thấp Bao giờ hết “điệp khúc”? nặng nhọc quanh năm chăm bón, đến lúc thu hoạch giá cả cập kênh nhưng rất ít người dân nghĩ đến việc bỏ cây vải. Bởi loài cây này là miếng cơm manh áo, nguồn thu chính để nuôi sống cả ra đình. Chị Nguyễn Thị Minh (35 tuổi, Phượng Sơn, Lục Ngạn) san sớt: “Giá vải rẻ không đủ công coi sóc, phân bón nhưng tôi vẫn chẳng thể chặt vải. Nếu chuyển sang cây khác, phải mất đến vài năm mới thu hoạch được và đầu ra chắc gì đã tốt hơn”. Vải tươi được các thương lái Trung Quốc thu mua đóng gói đông lạnh Giá vải tươi rẻ như mớ rau muống nhưng nhiều lò sấy của người dân thì lại bỏ không. Gia đình ông Trần Xuân Ngoạn (68 tuổi, Quý Sơn, Lục Ngạn) có hai lò sấy công suất 10 tấn/ ngày để rêu mọc từ 2 năm nay. Bởi vải sấy xuất chính yếu sang Trung Quốc, thị trường này giá cả rất cập kênh. “Vải sấy đầu vụ thường giá cao, người dân đổ xổ xây lò sấy, đến khi số lượng nhiều thì rớt giá thể thảm. Người đầu tư nhiều thì vỡ nợ, đầu tư ít hòa vốn là may”, ông Ngoạn nói. Ông Liêu Xuân Hòa, chủ toạ Hiệp hội sinh sản và tiêu thụ vải thiều huyện Lục Ngạn cho biết thị trường tiêu thụ vải tươi đốn xuất sang Trung Quốc. Tuy nhiên, thị trường này tiềm tàng nhiều rủi ro. Năm nay, có khoảng 200 nhà buôn Trung Quốc sang thu mua vải, họ mua chủ yếu vải loại 1 quả đẹp nhất. “Để tìm đầu ra cho quả vải, giảm bớt lệ thuộc vào thị trường Trung Quốc, chúng tôi đang giới thiệu sản phẩm ra thị trường rộng hơn như Nhật, Mỹ, Singapre. Hiện tại, một công ty của Hunggary đang khảo sát để xây dựng nhà máy sản xuất rượu vải ở huyện Lục Ngạn”, ông Hòa nói. Theo đánh giá của Sở NN&PT nông thôn Bắc Giang, sản lượng vải thiều huyện Lục Ngạn ước lượng đạt 90.000 tấn. Trong tổng sản lượng vải thiều của huyện Lục Ngạn có tới 40% được xuất khẩu sang Trung Quốc, còn lại 60% phân bổ ở thị trường nội địa và một số nước như Lào, Campuchia, Nhật Bản.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.