Thứ Tư, 2 tháng 4, 2014
Bác sĩ thần kinh giả điên?
Cũng như hai lần trước, sau khi được áp giải từ trại tạm giam tới phòng xử án, suốt mấy tiếng đồng hồ Trần Thị Thật (cựu Giám đốc Bệnh viện Tâm thần Tiền Giang) ngồi bất động, mắt luôn nhắm. Khoảng 8 giờ 45 phiên tòa khai mạc, Thật đứng trước vành móng ngựa cùng hai tòng phạm, nhưng tòa hỏi gì bị cáo cũng không... Mở mắt và không trả lời. Trước cảnh huống kỳ quặc này, chủ tọa hỏi vị thầy thuốc gánh vác theo dõi sức khỏe của bị cáo Thật ở trại tạm giam thì được công nhận vẫn thông thường. Tuy nhiên, cho rằng thân chủ của mình có dấu hiệu Tâm thần, vị trạng sư bảo vệ lợi quyền cho Trần Thị Thật yêu cầu tòa hoãn xử để đưa bị cáo đi thẩm định. Kịch tính hơn, trong lúc hội đồng xét xử tạm dừng để vào trong hội ý thì bên ngoài, Thật đang ngồi trên băng ghế bất thần ngã lăn xuống sàn gạch, tốc áo lên rồi lăn lộn kêu khóc thảm thiết khiến phiên tòa thêm nhốn nháo và các nữ cảnh sát một phen nặng nhọc. Ngay sau đó, chủ tọa phải tuyên bố hoãn xử để ra quyết định trưng cầu thẩm định pháp y về sức khỏe thần kinh đối với Trần Thị Thật và đây là lần hoãn xử thứ ba. Tại phiên xử trước hết ngày 24-2-2014, tòa hoãn xử vì luật sư bảo vệ lợi quyền cho bị cáo... Bị bệnh. Đến phiên tòa ngày 18-3 thì bị cáo trưng ra giấy công nhận đang bị “huyết áp cao”. Rút kinh nghiệm, lần này tòa đề nghị thầy thuốc trực tiếp theo dõi sức khỏe cho bị cáo nhưng cũng thất bại. Bị cáo Trần Thị Thật tại phiên tòa ngày 31-3-2014 Một sĩ quan cảnh sát tương trợ tư pháp cho biết, trước khi phiên tòa diễn ra sức khỏe của bị cáo Thật bình thường. Thậm chí nhiều người dự khán còn cho rằng đây là chiêu “khổ nhục kế” vì sau khi tòa hoãn xử, người ta thấy Thật hết la khóc và được dìu lên xe về trại tạm giam. Theo cáo trạng của Viện kiểm sát quần chúng Tiền Giang thì từ tháng 3-2010 đến tháng 6-2011, theo chỉ đạo của Trần Thị Thật, bị cáo Tô Văn Dũng (kế toán nhà thuốc bệnh viện) đã lập và trình cho Thật và bị cáo Nguyễn Văn Lĩnh (kế toán tổng hợp của bệnh viện) ký duyệt tổng cộng 56 ủy nhiệm chi “khống” tính sổ tiền mua thuốc, song song chuyển vào tài khoản của năm cá nhân tại TPHCM gồm: Nguyễn Thị Ngọc Trinh, Nguyễn Trung Hiếu, Lê Thị Nghĩa, Nguyễn Cao Luận và Trần Huy Vũ (là những người quen của Dũng và không hề có bán thuốc cho bệnh viện) số tiền hơn 3,1 tỷ đồng. Mỗi lần chuyển tiền, Dũng nhờ các cá nhân chủ nghĩa nói trên rút tiền ra, sau đó Dũng lên TPHCM nhận về nộp cho Thật. Trong 56 ủy nhiệm chi khống có 14 ủy nhiệm chi không ghi cụ thể tính sổ cho đơn vị nào, 16 hóa đơn tính sổ 2 lần, 6 hóa đơn thanh toán 3 lần, 2 hóa đơn tính sổ 4 lần và 2 hóa đơn tính sổ đến 7 lần. Tại cơ quan điều tra, Thật khai đã chỉ đạo cho Dũng mượn trương mục của các cá nhân chủ nghĩa nói trên để lập ủy nhiệm chi khống nhằm “rút ruột” công quỹ để ăn chia theo tỉ lệ Thật 70% và Dũng 30%. Theo đó, Thật bỏ túi hơn 1,9 tỷ đồng và Dũng được chia hơn 1,1 tỷ đồng. Thế nhưng Dũng khai mỗi lần nộp tiền cho Thật chỉ được cho từ 500 ngàn đến 2 triệu đồng và tổng cộng Dũng được chia 435 triệu đồng. Cho nên, cáo trạng quy kết Thật biển thủ 2,7 tỷ đồng. Trước đó, khi Bệnh viện Tâm thần bị thanh tra, Thật ứng phó bằng cách tự lập và ký 14 ủy nhiệm chi và 1 tờ séc để rút hơn 1,1 tỷ đồng từ account của bệnh viện để thanh toán tiền mua thuốc còn nợ các công ty dược. Tô Văn Dũng thì tiêu hủy 30 ủy nhiệm chi của năm 2010 và sang sửa 24 ủy nhiệm chi của năm 2011...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.